Ôi, nghiệp chướng mất rồi!
Sáng nay, trời mưa vừa dứt Y lại lên đường đi vùng cao biên viễn
Đi đã nhiều nhưng lần nào cũng có những tình huống không ngờ tới
Nhưng mà...
Lười viết quá...
...vì già rồi (có đứa bảo thế, hắn còn comment: già rồi thì nghỉ ngơi ở nhà, khà khà khà. Mình đã già rồi thật ư???)
Thôi thì lười viết thì kể bằng ảnh hầu bà con vậy:Đường đi khó khăn, quanh co đèo dốc trong rừng
Rồi hăm hở lao qua suối...
Ôi thôi, chìm nghỉm...
Mau chui ra và vớt đồ kẻo trôi hết thì bỏ bu!
Thuê người đẩy xe qua suối (Những 300k đấy, he he)
Cuối cùng thì cũng đến nơi, một xã cách huyện lỵ 30 km, trụ sở chật hẹp, dân còn khó khăn. Chỉ có bụi mơ lông trong ảnh bám vào cột anten của viễn thông là tươi tốt, non mơn mởn. Có lẽ người dân ở đây không ăn thịt chó chăng? nên lá mơ lông mới còn nhiều như thế nhỉ, mà cũng không biết nữa vì dọc đường đi chả thấy con chó nào, bữa ăn thì lại có thịt chó tơ (Chó dậy thì) quay vàng ruộm, ngon ngon là...khà khà
Cuối cùng thì cũng đến nơi, một xã cách huyện lỵ 30 km, trụ sở chật hẹp, dân còn khó khăn. Chỉ có bụi mơ lông trong ảnh bám vào cột anten của viễn thông là tươi tốt, non mơn mởn. Có lẽ người dân ở đây không ăn thịt chó chăng? nên lá mơ lông mới còn nhiều như thế nhỉ, mà cũng không biết nữa vì dọc đường đi chả thấy con chó nào, bữa ăn thì lại có thịt chó tơ (Chó dậy thì) quay vàng ruộm, ngon ngon là...khà khà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét