Người theo dõi

Hiển thị các bài đăng có nhãn Mẹ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Mẹ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 9 tháng 12, 2024

Chốc đà một năm trời

 Vậy là Mẹ ra đi đã được một năm trời, các cụ có câu: "sống thì lâu, giỗ đầu mấy tý" là thế.

Con cháu nội ngoại tề tựu về sửa sang mộ cho Mẹ, làm nghi lễ thôi tang để Mẹ siêu thoát về với cõi ông bà tổ tiên. Nơi xa ấy Bố, Mẹ phù hộ, độ trì cho con cháu nhé. Một đời tần tảo nơi cõi tạm, khổ đau với Mẹ đã nhiều rồi, Mẹ về Bên Bố an nghỉ ngàn thu.

Mẹ thời trẻ (Ngoài cùng bên trái, tiếp theo là cô Đắc, cô Khanh)



Nơi này trước là giường ngủ của Mẹ và là thơi thờ Mẹ một năm qua


Con, cháu của Mẹ về dự giỗ thôi tang



Nghi lễ thôi tang









Sửa sang phần Mộ của Mẹ





Bộ ấm chén khi còn sống Mẹ vẫn dùng, nhìn thấy lại nhớ Mẹ và buồn quá









Thứ Sáu, 9 tháng 2, 2024

Nhân tuần tứ cửu

 Thấm thoắt mà Mẹ đi đã được 49 ngày. Cách Mẹ đi cũng như cách Mẹ sống, khái tính không muốn phiền hà đến ai. Không phiền hà con cháu và 49 ngày cũng vừa đến chứ không  phải cúng vì kiêng không để sau Tết Nguyên đán.

Cảm giác hẫng hụt khi Mẹ không còn, về nhà thấy xa lạ và không muốn ở lâu như trước, thấy trống trải

Thầy cúng đang cúng 49 ngày cho Mẹ



Cúng thất tuần


Thầy đang làm lễ


Bàn thờ Mẹ, ảnh chụp khi Mẹ còn ở Lạng Sơn

Con cháu sau khi cúng 49 ngày cho Mẹ


Gà lên Lạng Sơn

Trớ trêu



Chị Tiêu (còn gọi là Ngan, con bác ruột năm nay đã 78 tuổi)

Cháu ngoại anh Phương (Nickname Bí)



Tết đã đến rất gần



Sảnh cơ quan Ban Quản lý Công viên địa chất


Đường Hùng Vương


Trực cơ quan ngày 30 Tết (Thấy bảo hơn chục năm nữa mới lại có 30 Tết)



Không khí ngày giáp Tết


Cơ quan ngày Tết


Đào trong sân cơ quan


Cây Chanh lấy hạt từ đợt đi Morocco tháng 9/2023 về ươm


Lấy giống từ cây này bên Marrakesh, Morocco



Gà Tết


Phố xá chiều 30 Tết


Xem trận địa pháo năm nay trên Trạm nước sạch Lộc Bình lại nhớ không khí đi kiểm tra trận địa pháo những năm y còn công tác tại Lộc Bình





 

Thứ Tư, 27 tháng 12, 2023

Mẹ về với Bố, Mẹ nhé!

 Hết nợ trần gian rồi, Mẹ thanh thản về bên Bố nhé

Tròn hai tháng Mẹ mệt, cũng chẳnglàm phiền nhiều con cháu mà chỉ đủ thời gian ít ỏi con cháu được báo hiếu với Mẹ. 04h30' sáng ngày 21/12/2023 (9 tháng 11 Quý Mão), Mẹ ngủ một giấc dài. Các con cháu cũng hẫng hụt. Giờ này con vẫn nghĩ cứ cuối tuần là chạy ù về với mẹ như 2 tháng qua con vẫn về mỗi khi cuối tuần và nghe bài ca của Mẹ là không muốn phiền đến ai, không muốn ai vất vả vì Mẹ và Mẹ muốn về với bố. Mẹ đã giũ nợ trần gian, con cháu họ hàng luôn nhắc đến Mẹ. Giờ về làng Chiềng con chỉ còn được thắp hương cho Mẹ thôi. Ở nơi xa ấy tha thứ cho con trai út những gì còn làm phiền lòng Mẹ, Mẹ nhé.

Kể từ lần ốm thập tử nhất sinh lần trước vào mùa hè năm 2014, Mẹ chẳng bao giờ ốm đau gì nặng, chẳng phải đi viện bao giờ cho đến ngày 21/10/2023  Mẹ chỉ hơi ho chút thế rồi sáng sớm hôm sau Mẹ không xuống ngồi võng như hàng chục năm Mẹ vẫn giữ thói quen như vậy bất kể mùa hè hay mùa đông giá lạnh, các anh chị đưa Mẹ lên Bệnh viện huyện rồi Bệnh viện đa khoa Trung ương Thái Nguyên, Mẹ phải trở về nhà vào 25/10 vì bác sỹ bảo Mẹ như cây đèn cạn dầu, nghe lòng tái tê nhưng phải chấp nhận. Mẹ về hai hôm sau thì cai được máy thở và chỉ sống bằng truyền dịch. Giọng Mẹ vẫn vang và tỉnh táo tới lúc ra đi. Vì còn đi làm xa nên cuối tuần mới chạy về với Mẹ được, xót xa thấy Mẹ cứ gầy và yếu đi mãi, tuần cuối Mẹ nói rất khẽ và vẫn khái tính như vẫn vậy, có lúc Mẹ hỏi có thương Mẹ không vì Mẹ vất vả cả đời nuôi các con khôn lớn nên giờ mới ra nông nỗi này, trước lúc mất một ngày nghe anh chị kể lại Mẹ còn hát và nói nhiều, nói tròn vành rõ chữ. Chắc là ngọn đèn loé lên trước lúc tắt.

Ngày Mẹ mới ngã bệnh


Rồi gắng gượng dậy đọc chữ


Thế rồi Mẹ ra đi mãi mãi


Một năm sau y mới phát hiện ra tờ lịch này bị sai và thay bằng tờ lịch đúng, điện tử dưới đây





Thọ tang Mẹ 



Mẹ nằm ở cánh đồng quê gắn bó cả thời trẻ của Mẹ để nuôi các con khôn lớn


Mẹ yên nghỉ Mẹ nhé


Đúng 1 tuần sau khi đưa Mẹ ra đồng Thứ Bảy tuần trước, sáng ngày thứ Bảy 30 tháng 12 năm 2023, hai anh em cách nhau trên 150 km, người ở Lạng Sơn, người ở TP Thái Nguyên chẳng hẹn mà cùng về và đỗ lại lối xuống ngôi nhà mới của Mẹ lệch nhau chỉ nửa phút. Làm sao mà giải thích được sự trùng hợp này.