Mấy ngày nóng nực, khác với mọi người lao ra biển tránh nóng, Y theo
chúng bạn hành hương về Đất Tổ, nhớ về cội nguồn và những mong Hùng
Vương ban phúc!. Trời nóng nực nhưng được cái đường vào Đền Hùng vắng
lặng, phong cảnh có nhiều thay đổi so với lần trước Y đến cũng khá lâu
cách đây. Đường vào sạch sẽ, cây cối um tùm, dịch vụ vẫn đông nhưng
không ồn ào chèo kéo gây khó chịu. Các con cháu ngàn đời của Vua Hùng
thong dong thả bộ từng bước một chậm rãi lên Đền, làm lễ trật tự trang
nghiêm tĩnh tâm không chen lấn xô bồ như vào dịp lễ hội thường thấy.
Trách sao được, có đông mới nên hội chứ, các cụ đã chả nói: "vui xem
hát, nhạt xem bơi, tả tơi xem hội, bối rối xem đám ma..." là gì.
Viếng
Vua Hùng xong, Y đi tham quan Bảo tàng Hùng Vương ở thành phố Việt Trì
vốn là Bảo tàng tỉnh Phú Thọ, khác với Bảo tàng Hùng Vương cùng tên ở
ngay chân đường lên đền. Là những vị khách hơi đặc biệt (Có lẽ cùng nghề
sử chăng) nên cả lũ được Giám đốc Bảo tàng Nguyễn Đức Tuấn đích thân
hướng dẫn và đưa xuống kho xem và sờ một số bảo vật quốc gia, điều mà
ngay khi vào bảo tàng người ta hay bắt gặp cảnh báo: "KHÔNG SỜ VÀO HIỆN
VẬT - DON'T TOUCH EXHIBIT". Là bảo tàng tỉnh nhưng được đầu tư khá lớn
và cách trưng bày tạm coi là mới lạ so với cách trưng bầy truyền thống
của các bảo tàng địa phương là gian khánh tiết, tự nhiên, tiền sơ sử,
thời kỳ cách mạng và hiện nay, chấm hết!
Được cái khuôn viên rộng rãi
dù việc trưng bày ngoài trời khá khiêm tốn trừ 2 chiếc máy bay chiến
đấu chắc là MIC của Liên Xô và một chiếc xe tăng cổ lỗ. Mấy tay đi cùng
chép miệng:khuôn viên này mà ở Hà Nội cho thuê trông xe thì bộn tiền,
nghe sặc mùi tiền!
Dưới chân Đền
Dưới Kho Bảo tàng, nơi chỉ dành cho các nhân viên các vị khách bất trị giành nhau xem bảo vật quốc gia, ồn ào náo nhiệt xen lẫn tò mò, thích thú
Rời
Bảo tàng cả bọn lại hò nhau chạy lên Tam Đảo. Thị trấn này mây núi kỳ
thú nhưng chỉ có rặt nhà nghỉ, nhà hàng, nơi tránh nóng đùng nghĩa chứ
không đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc như ở Sa Pa, Một ngày đêm ở đó
chúng tôi không hề gặp Tây ba - lô mà toàn ta ba - lô. Giá phòng cũng
không hề rẻ: 600k cho một phòng double ở Green World Hotel không vào sao
nào nhưng ở tạm được, tầng 8 mountain view không cần điều hòa mà cũng
không cần mắc màn vì muỗi cũng hiếm thấy. Chợ Tam Đảo rất nhỏ, lèo tèo
bán vài thứ đồ bản địa như mấy thứ thuốc lá cây dâm dương hoắc, trà
thanh nhiệt, mít, dứa, chuối, ngọn su su treo toòng teng trên xe máy
chắc là chở từ chân núi lên và các loại hàng tàu đâu cũng có. Nhà thờ
mới xây tháp chuông là bản pho-tô của nhà thờ đá Sa Pa, vắng hoe vì
không có giáo dân, nghe đâu mới đòi lại từ chính quyền.
Tam Đảo khác
chỗ khác là bán các tiêu bản bướm rừng rất độc đáo đủ các màu sắc, kích
cỡ, các nơi du lịch khác nghe nói cũng có nhiều bướm nhưng không phải
bướm rừng. Từ Vĩnh Yên đi 25km là đến thị trấn Tam Đảo, đường lên quanh
co, cây cối rậm rạp, cũng có cảm giác hơi sợ với ai lần đầu lên đèo bởi
nếu mất phanh thì không biết đâu là đáy vực.
Một góc thị trấn Tam Đảo nhìn từ Green World Hotel
Mây núi Tam Đảo
Hát xoan Phú Thọ, di sản văn hóa phi vật thể mới được UNESCO công nhận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét