Tết này như mọi tết của thị dân là quay về quê, y cũng vậy, với bán kính
gần 200 km y đi về để chúc tết mẹ già, để gặp lại có những thằng bạn
học cấp 3 đã 25 năm không gặp, để chạp mộ, để xem mổ lợn, đánh sảng ...
sống lại không khí cái thời mục đồng chăn trâu, cắt cỏ.
Bác giai này sáng tạo ra tạp dề hơi bị độc đáo, đúng là "cái khó ló cái khôn"
Bọn trẻ rất háo hức về quê không kém bố mẹ chúng, nô đùa, reo hò, chạy nhảy...
Mỗi nhà một xế hộp, cái mua, cái đi mượn giải quyết phương tiện rất thuận tiện
Cậu cả bắn pháo phụt (pháo này không bị nhà chức trách cấm sử dụng) có
vẻ cũng rất thích nhưng với những đứa đã được trải qua cái thời "Cây
nêu, tràng pháo bánh chưng xanh" thì nhất định không "phê" bằng pháo nổ,
di nhiên là không an toàn bằng pháo phụt giấy kim tuyến như bây giờ.
Nhóm bạn học thời cấp 3
(Linh Xương, Hùng Eng, Thắng Toan, Bàng Thống, Cường Giót, có mỗi Y là
không có hỗn danh hay biệt danh gì có lẽ y không có gì bổi bật))
Dàn hàng ngang chụp ảnh kỷ niệm, mỗi thằng một số phận nhìn tướng mạo và vẻ mặt cũng biết.
Từ phải sang là Y, quần áo xộc xệch, đầu tóc tõa tượi nhưng không dấu
được vẻ vui mừng đón Tết, kế đến là Bàng Thống, cao tuổi nhất lớp hơn
bọn mình đến nửa tá tuổi mà năm nay hắn cũng tròn 4 con giáp. Thắng Toan
(tên phụ huynh) vẫn chỉn chu là lượt như xưa, giờ là ông chủ xưởng cơ
khí gia đình ở Đại Từ, Thái Nguyên. Nhỏ con, tươi tỉnh là Cường Giót vốn
quê Thành Nam, bị đúp một lớp nên ra trường sau một năm, giờ yên vị ở
Sài Gòn kinh doanh vật liệu xây dựng. Xa quê đã lâu nhưng nét mặt, điệu
cười và giọng nói lẫn phương ngữ không bị pha trộn. Thằng chủ lò mộc
Linh Xương được nhắc đến ở entry "Với trẻ con khóc là xong mọi chuyện"
vẫn vóc dáng nhỏ con, khắc khổ do tham công, tiếc việc; hắn là cây
Toán, Lý của 12C xưa. Hùng Eng tức Hùng con hay còn gọi Hùng Tuấn giờ là
lái máy gạt chuyên đi công trình khắp mọi nơi, ván cờ người thứ hai của
hắn lại là kiều nữ của cựu Bí thư Huyện ủy thời bao cấp. Chót hàng là
anh giai của Y, người giữ goal của gia tộc Nguyễn Đặng.
Như con chó này là sướng nhất, ăn no rồi trèo lên hòm thóc trốn con
Nhìn hàng cau mà không thôi nỗi nhớ quê...
Ngôi nhà sàn, nơi Y sinh ra và lớn lên
Tập
thể lớp 12c ngày 8/3/1986 ở đầu lớp học tranh tre nứa lá. Mới đó mà đã
lâu lắm rồi giờ về trường cũ, vật đổi sao rời không nhận ra nữa, thầy cô
đã có người khuất, người nghỉ hưu, người chuyển công tác chẳng còn ai
(Không có Y trong ảnh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét