Người theo dõi

Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

VỚI TRẺ CON, KHÓC LÀ XONG MỌI CHUYỆN

Hồi còn học phổ thông có thằng bạn thân "con chí cắn đôi". Hắn học giỏi, lanh lợi, hai anh em trai nhà hắn không biết có phải vì thế không mà tên cũng được bố mẹ đặt là Linh, Lợi. Hết lớp 12, hắn chẳng học tiếp mà ở nhà  hành nghề mộc cho đến tận bây giờ. Đó cũng chẳng phải là nghề gia truyền vì cha mẹ hắn vốn người Hải Hưng (Nay là Hải Dương), lên làm công nhân xí nghiệp khai thác đá Trúc Mai để làm cầu Thăng Long mà dân tình quen gọi là Mỏ đá Trúc Mai.
Giờ, quá hai thập niên gặp lại, hắn một nách 2 con, tiền bạc đủ tiêu, 2,3 người làm công cho hắn chưa kể gia nhân, con hầu. Ấy mà hắn không sướng bởi lo toan đủ điều. Người hắn gầy gò, răng trắng, miệng rộng, da đen, mắt sâu râu rậm nhìn qua ngỡ có họ hàng với trùm khủng bố Bin Laden! Cũng bởi vì cuộc sống sao mà lắm chuyện quá!
Hắn là người bình thường cũng chẳng xuất chúng, không thiên tài gì về triết học. Hắn nói thường nói "Với trẻ con khóc là xong mọi chuyện", người lớn đánh hay mắng: khóc; Đói, khát: khóc; sợ ma: khóc.... và trẻ con khóc xong là hết chuyện, hết giận hờn, sợ hãi tiêu tan. Rồi mình và mọi người cũng quên đi không ai nhớ hắn nói vậy. Giờ chợt nghĩ lại thấy hắn nói vậy mà đúng!
Nếu người lớn là trẻ con thì người lớn phải khóc nhiều hơn trẻ con vì người lớn lắm chuyện quá!
Toàn những chuyện do người lớn tự gây ra...Tiếc rằng, người lớn không khóc được như trẻ con và người lớn có khóc cũng chả ích gì...
Từ thị trấn Chùa Hang, huyện Đồng Hỷ, Thái Nguyên rẽ vào thị trấn Trại Cau chừng 6-7km có cơ sở mộc bên phải đường chính là tư dinh của Phạm Chí Linh, cầm tinh con lợn, năm nay vừa vặn tứ tuần và là nhân vật trong câu chuyện mỗ đây vừa kể ở trên.

Chúng đang cười với nhau đấy chứ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét