Tiết trời chớm đông se lạnh, dù còn một chủ nhật nữa mới tới lập Đông mà như đã đông lâu lắm rồi, nhớ mỗi chiều chăn trâu buốt giá, phải đốt rơm xua tan hơi lạnh trong tấm áo cũ sờn. Mới đó mà đãtrên 30 năm rồi. Nhơs con trâu mộng già bụng báng, bạn đồng hành suốt thời thơ ấu của y.
Ngót 30 năm tha phương cầu thực, dù cái ăn không phải lo nữa nhưng cái nghèo vẫn nhũng nhẵng bám đuôi. Làng Chiềng thế đất hình con rùa, phải chăng người làng Chiềng có cố gắng mấy cũng không trở thành thỏ được?
Ngày đầu tháng 11, tháng có ngày giỗ nghề! Tháng áp chót nhưng chưa phải tháng tận ngày cùng. Tháng của mùa màng mới xong, no đủ phủ phê, tháng sắp có ngay sinh của giáo làng Chiềng. Tháng thường chẳng có hứa hẹn gì mới. Mới đó mà đã nhiều tháng 11 qua đi khi lúc bé y hay lấy phấn vẽ lên cột điện qua làng và đầy cột nhà cột chuồng trâu.
Tháng của những lời nhăng nhít!
Ngoài kia, đình làng còn dư âm của tháng chia phần, của việc làng
Thôi, giáo làng Chiềng chuẩn bị đi hội!
Em chờ ngày hội ấy, :)
Trả lờiXóaNhững ngày đầu đông này, dưng thấy cảm xúc mình cũng lạ, anh ạ
Bồng dưng thấy bâng khuâng, anh cũng vừa chu du Phú Thọ, Vĩnh Phúc quê em về (^_^)
Xóasướng quá
XóaChà, đã đông rồi cơ đấy. chả mấy chốc lại đến mùa hò hẹn. nhẩy?
Trả lờiXóaHe he, mùa mới hả?
Xóaanh đi khắp cả phương trời
Trả lờiXóabước chân in dấu đã đời hả anh.
Vì cuộc đời là nhưng chuyến đi anh ạ
Xóa