Cuộc đời là quy luật sinh, lão, bệnh, tử đàn từ trẻ thơ đến nhận thức được cuộc sống và những tri thức trong thế giới. Khi đã nhận thức được thế giới, "ngũ thập tri thiên mệnh" tức biết mệnh trời thì cũng chuẩn bị cho lức chầu giời. Ai nhiều phúc thì hưởng thọ 80, 90. Ai đoản mệnh thì hưởng dương 50, âu cũng là số phận. Những tưởng rằng cuộc sống là chiếm lĩnh tri thức và hưởng thụ những gì mà tự nhiên đã ban tặng cho con người theo lẽ thường nhưng ấy thế mà không
Con người ta bị ràng buộc bởi giáo lý, đạo đức và ràng buộc giằng xé bời vô số những quan hệ chằng chịt và vòng xoáy của cuộc sống mà không dễ gì dứt ra nếu không nói là không thể.
Thời bé chúng mình (nay đã U50) đi học không chịu áp lực gì cả, không có bài về nhà nhiều như bây giờ, không có học thêm và đúp hay lưu ban, thi lại là điều vô cùng bình thường. Xưa Y gặp thầy giáo Thơm hay cô giáo Thanh từ xa đã đứng nghiêm như chào cờ:
- Em chào Thầy ạ!
Hoặc
- Em chào Cô ạ!
Nếu có đánh đánh chửi gây lộn thì người lớn hay hỏi
- Mày con cô giáo nào? Ý nói là học với cô giáo nào.
Giờ thì chuyện ấy đã là cổ tích
Nay thì cả xã hội nhồi nhét cho con em mình đủ thứ trên đời, những thứ cao siêu, hàn lâm hóc búa mà khi ra đời chẳng để làm gì, mỗi khi có dư luận hay áp lực từ quan chức là lập tức chương trình được bổ sung. Học sinh không muốn học, thầy cô bảo học thế là đủ nhưng phụ huynh cứ đòi học thêm, rồi thì chạy trường, chạy lớp..Bệnh nhân vào viện bác sỹ chưa khám nhưng người nhà đã chỉ định phải tiêm thuốc này, phải làm thủ thuật kia...bó tay!
Ra đường thì mạnh ai nấy chen, hở một chút thì nhoi lên làm cho đáng ra không tắc thì càng tắc thêm. Va chạm nhau thì nhìn nhau như quân thù, quân hằn. Tai nạn thì cứ xe to hơn phải bồi thường và nhún nhường cho dù mình đúng. Chốn quan trường những vị đức cao vọng trọng nhưng cũng chen nhau lên xe hay vào họp dù chỉ một bước chân.
Đến đi đám ma cũng phải chen ngang để được viếng trước. Xã hội soi mói lẫn nhau một cách khắt khe quá đáng, nhiều việc chẳng đáng gì nhưng cả thiên hạ dậy sóng. Và đảo điên khi đang từ quá tả sang quá hữu tức thì nếu dư luận ồn ào. Truyền thông là thủ phạm góp phần tạo nên dư luận. Nhiều việc rõ mười mươi nhưng không ai dám nói hoặc không sao tìm ra nguồn cơn và sự thật vấn đề, nhiều chuyện ai cũng biết nhưng chỉ nói ngoài cuộc họp??? Người ta trở nên suy nghĩ và ăn ở hai lòng, nói khác nhưng nghĩ khác và làm khác. Xã hội hình như đang bình quân chủ nghĩa, nhất là trong giới công chức. Việc mua bán nhiều thứ diễn ra đã rất rất là phổ biến rồi.
Giật mình tự hỏi chúng ta đang sống vì ai?
Y cảm thấy một sự bức xúc không hề nhẹ rồi đấy, he he he!
Cứ vô tư như bọn trẻ này đi
Chị tưởng em mới 40 xuân chứ làm gì đến U 50 , đừng khai gian tuổi tác nhé ! (~_~)
Trả lờiXóaU 50 rồi chị ơi, người ta khai ít đi để "chạy hưu" chứ ai khai tăng mà làm gì hở chị BD?
XóaNhiều khi ngẫm nghĩ thấy xã hội mình dạo này sợ thật em nhỉ ? Cái gì cũng ngược lại với mong muốn của mình, ngay cả thức ăn, rau củ quả cũng bị bỏ thuốc độc thì con người còn tin vào đâu nữa, mong rằng xã hội ta càng văn minh thì càng cần xóa đi những mặc cảm mà người đời mang lại, tuần mới an lành nhé em (~_~)
Trả lờiXóaTin là mọi điều sẽ tốt đẹp nhưng chắc phải có thời gian dài chị nhỉ
XóaCon người ta nhiều khi quá ích kỷ, luôn sống vì cái tôi của mình nên xảy ra những cơ sự như y vừa nêu đấy y ạ....
Trả lờiXóaChúc y luôn khỏe vui và thành đạt nhé!
Nhiều lúc thấy buồn. Thôi thì làm thơ như bác Thứ là vui bác nhỉ
XóaHình như cho cái "TÔI" thì phải Y ơi!
Trả lờiXóaĐúng quá!
XóaMà còn cho cả cái ghế nữa!
Trả lờiXóaCũng đúng nốt!
XóaĐúng, và Y cứ vô tư qua nhà Thị mà ở nhé! Thị không bon chen tranh giành gì Y đâu, Thị nhường Y tuốt!
Trả lờiXóaKhông bon chen tranh giành thì lại bảo là vô cảm!
XóaChỉ mới điểm mặt một số vấn đề thôi, đã cảm thấy cuộc đời thật tệ hại.
Trả lờiXóaVô tư như lũ trẻ, được thôi, nhưng ai cũng thế thì xã hội toàn một đám trẻ vô ưu, không ổn lắm.
Cuộc đời không tệ hại, chỉ có chúng ta (tất nhiên trong đó có Thị và Y) tự làm cho nó tệ hại
XóaMuốn vô tư mà có vô tư được đâu anh Giáo ?
Trả lờiXóaGiáo làng Chiềng cũng thấy thế, kiểu như "ai cho tao làm người lương thiện" í, he he. Chúc Cuoc Son Mien buổi chiều mùa đông ấm áp nhé
XóaDào ui-tui ngẫm nhiều đến nát cả miếng mồi trong miệng rồi Pác ui -mà rồi nuốt cái ỰC mà nó có đi đến đâu đâu .
Trả lờiXóaChúc pác một ngày mới vạn sự may mắn nhé -
Thôi thì anh em ta cứ nhắm rượu làm thơ cho đời nó tươi Pác nhể?
Xóa20-11, Thị mò qua giữa đêm để chúc mừng Y đây!
Trả lờiXóaThị có tặng hoa y không đây?
XóaCuộc đời là vậy đó anh ...ai mà biết đc nó sẽ đi về đâu...
Trả lờiXóaHN sang thăm ,chúc anh ngày mới tốt lành thật vui ....
Nó mà đi dích dắc, loăng quăng, dặt dẹo thì hết hơi em nhỉ. Chúc buổi sáng an lành
XóaSao không thấy gì Pác ui?
XóaChị có cảm tưởng ngoài xã hội bay giờ đúng như nhà thơ Tố Hữu đã viết "chợ trời thật giả đâu chân lý
Trả lờiXóaHàng hóa lương tâm có thiếu thừa"
Đúng vậy chị nhỉ. Thấy đời xám xịt!
XóaBây giờ hầu như trên 90% là những người sống vì mình, chứ không "vì người" như câu khẩu hiệu thời bao cấp: "Mình vì mọi người, mọi người vì mình" Nguyên Sơn ạ!
Trả lờiXóaTiếc một thời tình người tốt đẹp bác Huy nhỉ
Xóa