Ấy là ngày rằm tháng 2 Giáp Ngọ rồi (Vừa mới hôm qua), y lại tình cờ có dịp trở lại Thái Bình, vùng chiêm trũng châu thổ sông Hồng. Thái Bình đi qua km số 3 không còn nghèo nữa, cứ đi đường cái quan để ý nhìn cũng biết phần nào vì tỉnh chả rộng cũng không có núi non trùng điệp, có gì cứ phơi bày ra đó cả. Đồng đội y dẫn đi ăn cơm cà, cơm kê ở một quán cá khá đông đúc, khuất nẻo nhưng rộng rãi, yên tĩnh ven thành phố Thái Bình. Chính xác thì là 12 Trần Phú, KĐT Trần Hưng Đạo, TP Thái Bình
Toàn món cá chứ không nhiều thịt như vùng núi hay làng Chiềng của y.
Nào là canh cá diếc rau cải (Ngày xưa, thứ cá ranh đó y ở nhà chỉ xúc cho mèo hoặc...lợn mà nay nấu canh sao ngon thế!). Rồi cá mòi rán, cá nheo, giống cá rất ngon chỉ sống ở các vực nước xoáy, nước ngầm, thịt chắc và thơm, rồi thì rùa, cá xương xanh nếu chủ nhà không giới thiệu thì y tưởng là người ta cắm nhựa màu xanh vào, rồi cá nục kho...Rồi thì don xào su hào (Don chắc cùng họ nhuyễn thể nhà hến, ngao nhưng bé lắm, kiếm đủ 1kg thịt thì chắc cô Tấm phải nhặt cả ngày), nộm sứa (Không hiểu sao các cụ lại ví là đồ mặt sứa gan lim)....cứ gọi là ăn thụt tai và rất...tốn rượu. Báo chí nó nói người mà ăn cá, hải sản thì sẽ thông minh, chả biết có đúng không nhưng y thấy người miền biển mạn Thái Bình, Nam Định thông minh, nhiều nhà khoa bảng, tướng lĩnh và quan thượng thư trong triều còn người làng Chiềng quê y ăn nhiều thịt uống lắm rượu nên nó lú mề chả có ai làm đến quan thượng thư trong triều, đến thư lại cũng chả có mon men!. Còn lại là món "anh đi anh nhớ quê nhà" đây, đó là canh cua với cà pháo, chả thế mà anh bạn y bảo:
"Canh cua thì phải có cà
Sư ông phải có sư bà ngồi bên"
như một phần tất yếu của cuộc sống, he he
Còn nữa là cơm kê, ấy là hạt kê ngoài đồng. Trong cánh đồng đầy lúa, hoăng, kê, vừng...thì con chim chỉ chọn hạt kê mà ăn vì nó ngon, thơm, bổ nhất. Các con vật mà đã chọn thì con người cũng cấm có mà chê được. Hạt kê nhỏ nhưng thơm, bùi, phải trộn lẫn với tấm nếp, đậu xanh mà nấu, mỗi mâm chỉ được một bát con thôi, cấm có ăn tục, phải nhìn nhau mà ăn.
Cơm ấy mà kẹp giữa bánh đa lại thêm tý mắm tép mà ăn thì rất ngon, thanh tao, đậm đà, nhớ mãi, chẹp chẹp!
Thì nó đây chứ đâu (Cơm kê)
Và đây là rùa còn sống đấy nhé
Y tranh thủ lúc ra về nơi cửa quán
Quốc lộ 21 đường về Thái Bình, Nam Định, giữa trưa rằm tháng 2 mà vẫn mù mịt
Y vào Đền Trần ngày rằm đi lễ và vãng cảnh, đâu phải năm nào cũng đi được, y đến đầu giờ chiều ngày rằm nhưng khá vắng
Lễ mọn, lòng thành...
Rất nhiều ngựa trước cửa đền, chắc chuẩn bị cho một giá đồng
Buổi sáng trước khi rời đi Thái Bình y ăn sáng cùng Phó chủ tịch Quốc hội Lào Xổm phăn Pheng - khăm mi (Người đeo kính áo đen) tại một khách sạn trong thành phố biên ải
Ăn xong rồi uống nước chuẩn bị lên đường thôi. Y chỉ định kể chuyện cơm cà, cơm kê nhưng rồi lại con cà, con kê rồi đấy - dấu hiệu của tuổi già!