Người theo dõi

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2022

12C ngày ấy, bây giờ

 Y sinh ra và lớn lên cho đến khi rời quê Võ Nhai ra tỉnh học Đại học. Ngày ấy thời bao cấp, làm nông và đói kém là tình hình chung dễ nhận thấy nhất qua y và lũ bạn cấp 3. Nhiều đứa chỉ có 2 bộ cánh gọi là lành lặn để lên lớp, có đứa gấp khăn mùi xoa để lên cổ áo để cho nó khỏi đen bẩn như đổ dầu luyn vào vậy, dép thì đứt quai, các phụ kiện thì hầu như không có. Đứa nào có cái đồng hồ kể đã là sang lắm, đứa ở xa thì có xe đạp là tài sản quý giá khổng lồ rồi. Y và Linh Xương chơi với nhau từ lúc học cấp 2 cùng đi thi học sinh giỏi cấp tỉnh và cùng được ngồi Đoàn Chủ tịch Đại hội cháu ngoan bác Hồ của huyện và cùng được miễn thi vào cấp 3 (Lúc đó mới đổi sang là Phổ thông trung học rồi chẳng biết lại đổi thành Trung học phổ thông tự bao giờ)

Lúc đó trường chỉ có 13 lớp, khối 10 có 5 lớp và lên 11 ghép lại sau hồi rơi rụng còn 4 lớp, y học lớp C liền tù tỳ từ 1984 đến 1987 thì ra trường.

Vậy mà thấm thoắt đà 35 năm trời, trên bốn chục đứa có đến phân nửa chưa gặp lại bao giờ. Nhiều đứa trông già và khác nhiều. Có bạn cũng đã phiêu diêu miền cực lạc, nhiều đứa lên chức ông, bà đã lâu. Nói chung là nhiều mảnh đời khác nhau nhưng đứa nào cũng còn nhớ 12C chỉ là chắc khó có đứa nào nhớ hết được tất cả 46 thành viên. Y có nhiều đứa sau gần 4 chục năm không gặp cũng không còn nhận ra (Vì có đứa không học đủ 3 năm cấp 3)

Năm nay bọn chúng lên Lộc Bình của y gặp mặt và tham quan Mẫu Sơn rồi họp lớp ở nhà hàng Phú Sơn sau khi có ghé qua nơi y làm việc và thăm phòng truyền thống của huyện

Linh Xương và y: hai thằng bạn thân từ thuở niên thiếu. Ảnh phía sau phông cũng là y và Linh Xương chụp năm 1987 với phụ kiện mốt nhất lúc bấy giờ là chiếc mũ mềm bộ đội, khi đó mặt y gầy hơn và bây giờ thì ngược lại


Ông chủ xưởng mộc ngồi thử ghế công chức


Trước cửa Phòng truyền thống


Trên đỉnh Mẫu Sơn, áo chống nắng bên cạnh y là bạn Phượng sau 35 năm mới gặp lại hiện ở Thái Bình


Bạn Kiểm em cô Hạnh dạy Tiếng Nga


Y


Bức ảnh này không có y, đếm sơ sơ có 44 đứa, hình như lớp có 46 đứa thì phải, giờ y cũng không nhớ hết tên


35 năm ngày ấy, bây giờ. Khi đó Linh đeo đồng hồ diện tử còn y thì không, giờ thì đến y đeo đồng hồ hắn thì không, mà hình như hắn lùn đi hay y cao lên nhỉ?


Chỉ có 16/46 đứa gặp mặt năm nay tại Lộc Bình và có cả giáo sinh thực tập năm lớp 11 Phương Ngọc Thuyên, giờ là Trưởng một phòng của Sở Văn - Thể - Du, người mà cũng có mặt trong tấm ảnh tập thể lớp cạnh phòng học nhà tranh vách đất ở trên


Y điều khiển ngựa chiến lên độ cao 1100m và trước đó cũng đã điều khiển lên Phja Oắc Cao Bằng ở độ cao 1931m


Gặp nhau tại tư gia của Y


Tặng sách cho lớp


Bức này cũng không có Y


Đỉnh núi Mẹ


Tặng cuốn sách đầu tay "Nhà trình tường..." của Y cho lớp


Vợ chồng Linh Xương


Y và Hồ, Thủy, Hà Nghị


Với Âu Văn Hồ, Dân Tiến


Team nữ 11 C năm 1986


3 ngày sau khi họp lớp y nhận được quà của các bạn 12c, đặc sản chè Thái Nguyên quê nhà



Nào thì thẩm trà thôi


Và đây là trà của một cậu em Hà Nội biếu






Thứ Hai, 4 tháng 7, 2022

Nhà trình tường

 Cả thanh xuân viết cuốn sách "Nhà trình tường, kiến trúc độc đáo của người Nùng bản Khuyên Hin -Lạng Sơn" (1998 - 1999) không uổng công, được giới thiệu trên VTV1 Hành trình di sản và trên VTV5 mục Chuyện làng, chuyện bản và chuyên mục mỗi ngày một cuốn sách của LSTV và cả chuyên mục của tạp chí Văn nghệ Xứ Lạng 









 

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2022

Ơi Cao Bằng yêu thương

 Đó chỉ là lời của một bài hát Trở lại Cao Bằng của nhạc sỹ Tân Huyền nhưng Cao Bằng cũng có nhiều kỷ niệm với y thời đại học. Ở đó có ông Cậu ruột của y mà dân Thị xã Cao Bằng rất nhiều người biết và gọi tên trìu mến là Thầy Phan hay thầy Đặng Quế Phan. Có gia đình mấy thế hệ đều là học trò của Cậu. Cậu dạy đủ cả từ Văn, Sử, Địa, Toán, Lý, Hóa, Sinh, Âm nhạc, tiếng Anh, tiếng Pháp..., chắc chỉ có Họa là không ai học nên Cậu không dạy thôi. Trước khi nghỉ hưu Cậu công tác tại Trường Sư phạm Cao Bằng môn chính là Âm nhạc, Cậu chơi phong cầm rất hay và có thời gian đi học ở Pháp. Hồi học đại học y chơi thân với Phú lỉnh là học trò của Cậu và là lính của Mợ ở phòng Giáo dục thị xã, suýt nữa thì y lên Cao Bằng dạy học vì lúc đó xin việc ở Võ Nhai rất khó, sau anh trai cả của y lại xin cho ở Lạng Sơn nên y định cư ở Lạng sơn từ đó tới nay.

Lần này y đi ăn cưới cu Hiệp con Cậu Phan và gặp lại Phú lỉnh và Hoa Khánh học cùng đại học. Hồi đang học y lên chơi cu cậu mới vào cấp I (lớp 2 hay 3 gì đó)  mà giờ nó đã tứ tuần rồi

Cậu Phan năm nay đã 86 rồi nhưng còn minh mẫn và vẫn dạy học Bên cạnh là cái kính lúp cậu tra từ điển Anh - Việt


Khu rừng Trần Hưng Đạo nơi ra đời Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân


Phú lỉnh và Hoa Khánh tại cà phê 89 cạnh vườn hoa Cao Bằng. Mấy chục năm rồi mới gặp lại Hoa Khánh giờ là Hiệu trưởng trường Chính trị Hoàng Đình Giong Cao Bằng


2 đôi


3 anh em nhà y đi ăn cỗ



Đón dâu vào cửa


Anh Võ làm trưởng Đoàn nhà trai






Gặp lại sau vài năm


Trao quà cho con dâu



Trải nghiệm tay lái đèo dốc lên độ cao 1931 m rất tuyệt vời


Cây rừng tự nhiên rất đẹp



Với bác Cả




Bức tường rêu màu vàng


Đôi bạn năm xưa 1989 ...(Ngày ấy y diện quần pho (tá) áo bay Liên Xô)


...và nay 2022