Người theo dõi

Thứ Hai, 16 tháng 3, 2020

Tháng 3

Tháng 3 người ta nhớ hoa gạo, nhớ "bữa ấy mưa xuân đã ngại bay" và đủ thứ ngôn tình khác. Y chả nhớ gì mấy ngoại trừ tháng 3 có ngày sinh nhật của một người thân. Thôi thì chả có gì đặc biệt thì cũng là cầu nối, là thời gian phải qua cho đến tháng 4, tháng 5 chứ nhỉ...lại đành ngồi tự thắp sáng niềm tin và hy vọng vậy.

Tháng 3 có ngày truyền thống Bộ đội Biên phòng và cũng là ngày Biên phòng toàn dân, vì dịch bệnh Covid 19 nên y đi biên giới thường xuyên



Thăm quan Bảo tàng Quảng Ninh 


Ghé nghỉ FLC Hạ Long


Nhà hàng vắng hoe thời dịch bệnh




Thứ Hai, 24 tháng 2, 2020

Chiếc cối đá

Chiếc cối đá này nhiều tuổi hơn y rất nhiều, từ lúc lớn lên y đã thấy nó rồi, nó đặt trên cái cầu xay bằng một tấm gỗ hai đầu có chân như cái ghế dài vậy, dài chừng 2 mét. Giữa được ngăn thành một ô vuông bằng gỗ chặn hai đầu cối để khi xay bột nước thì nó chảy xuống chiếc chậu đồng hứng bên dưới, định vị cối bằng 4 chiếc đanh tre ghim xuống mặt ván. Xay bột nước rất nặng nên phải có hai người ngồi hai đầu cùng nhau quay cối, một người vừa lấy muôi bón gạo đã được ngâm nước vừa bón nước sao cho bột không loảng quá, không đặc quá. Cái cối này mẹ y kể lại là của ông Vân (gọi theo tên con gái lớn) ông bác của bố mẹ tôi để lại từ đầu thế kỷ trước không biết tự bao giờ, vì ông bà không có con trai nên bố tôi ăn hương hỏa và thờ cúng (cho đến tận bây giờ). Cối có hai thớt trên và dưới, mỗi thớt có răng, thớt dưới cố định và có trục ở giữa để cho thớt trên xoay xung quanh, một chạc gỗ hình chữ L gắn vào cái lỗ bên tai cối do tay người cầm xoay lâu ngày nên mòn và lên nước mồ hôi bóng loáng. Cái cối từng xay ngô nấu cháo, xay bột làm bánh dợm, bột làm nem thính, xay đỗ xanh, đỗ tương...nuôi anh em y khôn lớn, giờ nó hoàn thành sứ mệnh lịch sử vẻ vang nên hôm qua 23/02/2020 y về thăm mẹ, y đã  rước nó lên miền biên viễn ở cùng y.

Hàng cau gần bằng tuổi y


Mẹ y nay đã 88 tuổi


Y trồng hai cây đại trước miếu thổ công



Thứ Ba, 4 tháng 2, 2020

Đầu năm đã thiên tai dịch họa

Các cụ dạy cấm có sai "họa vô đơn chí, phước bất trùng lai". Đầu năm đã thiên tai, dịch họa. Ngày 30 và mùng một Tết trời mưa đá chưa thấy bao giờ, không lâu sau đó là dịch bênh viêm đường hô hấp cấp do chủng mới của virut Corona gây ra ở người, con số nhiễm bệnh và tử vong ở thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc Trung Quốc tăng chóng mặt từng ngày.
Mong cho dịch mau qua, mong cho sự khó khăn đầu năm sẽ vượt qua và có bước chuyển biến mới.

Đầu năm 2019 thì dịch tả châu Phi ở lợn


Và ngay đầu năm 2020 thì dịch bệnh viêm đường hô hấp cấp ở người


Kiểm tra cửa khẩu Chi Ma








Thứ Hai, 13 tháng 1, 2020

Chào năm mới

Năm mới đã đến đầy hứa hẹn những bất ngờ và hứng khởi, phía trước bao la và rộng dài, chỉ biết là cứ rảo bước và ngẩng đầu
Năm mới mang đến hy vọng tương lai sáng sủa
treo vài cái ảnh nhìn lại năm qua, ấy là tiện đâu nhặt đấy chứ không có ý sắp xếp, đúc kết gì cả đâu:

Lên bìa báo Xuân


Thủ tướng thăm gian hàng Lộc Bình



Đánh trống khai giảng


Kỳ họp đầu tiên của xã mới thành lập Minh Hiệp



Vợ chồng anh chị ở quê lên chơi


Đại hội điểm nhiệm kỳ mới


Thị sát Mỏ than Na Dương


Lãnh đạo tỉnh về thăm huyện



Lãnh đạo huyện về thăm quê, he he



Lãnh đạo quê lên thăm anh giáo làng Chiềng


Ngày nhận nhiệm sở mới


Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019

Chào 50

Nhanh thật, vậy là y đã cán mốc 50 rồi, xưa ở làng Chiềng tuổi này là đã nên ông nên bà, việc cấy hái cày bừa đã chuyển dần cho con cháu. Tuổi này là trông cháu, đi ăn cỗ và làm các việc nhẹ nhàng bởi sức đã yếu do lao động chân tay bán mặt cho dất, bán lưng cho giời.  Các cụ đã đúc kết cấm có sai: "ngũ thập tri thiên mệnh" tức đã biết được mệnh trời.
Y vào nơi biên tái cũng đã trên một năm rồi, biết thêm nhiều thứ, cuộc đời thấy có ý nghĩa hơn.

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2019

Kỷ niệm một năm

Ngày này năm ngoái y được bổ làm tri huyện Lộc Bình, thời gian thấm thoắt thoi đưa, y đã gắn bó với mảnh đất có nhiều duyên nợ này. Công việc đã quen dần và thích nghi nhưng không biết có phải không nhiều bạn bè nói rằng từ lúc vào đây y già nhanh hơn, he he. Già đương nhiên rồi nhưng già nhanh thì cũng cần phanh lại chứ nhỉ.
Một năm với nhiều buồn vui, nhiều trải nghiệm và kinh nghiệm về công việc, về nhân tình thế thái. Một năm với công việc bộn bề và sôi động làm cho y chín chắn hơn, không có thời gian nhiều cho vui chơi, cho gia đình và cho đọc sách và cả những phiền muộn, suy nghĩ về những đố kỵ, nhỏ nhen của người đời, cái vặt vãnh thường nhật, nhưng một năm y cũng về quê thăm mẹ được nhiều hơn, làm được nhiều việc tốt hữu ích cho đời, vậy là y cũng lấy thế làm vui lắm lắm.
Có thể nói năm qua là một năm thành công và hy vọng những điều tốt đẹp đang đón chờ y ở phía trước.





Thứ Ba, 1 tháng 10, 2019

Chào tháng 10

Hết tháng nay là tròn một năm y ra nhậm trấn biên tái
Để đây máy cái ảnh event đầu tháng 10 ại Lạng Sơn




Thứ Hai, 9 tháng 9, 2019

Khai trường

Ngày còn bé y rất háo hức mỗi dịp khai trường dù may lắm mới có "sách mới, áo hoa" như lời bài hát. Sách thì đương nhiên cũ có thể của các chị để lại, vở thì chỉ dăm cuốn giấy đen sì, cặp sách cũ sờn, ngoài ra là bút máy Trường Sơn hoặc Hồng Hà cũng là sang chảnh lắm. Chấm hết
Từ cuối tháng Tám đã y hẹn đến trường để lao động, dỡ rào tre, quét dọn dãy cỏ và có khi lê thê cả nửa tháng là chỉ lên rừng hái cỏ tranh, lấy tre nứa, cây que để làm lớp học tranh tre nứa lá. Đến tận sau khai giảng mới chính thức học, hồi đó cũng thường khai giảng vào ngày 5/9. Chỉ học buổi sáng, không hề có học thêm và nếu có thì chỉ vài buổi trước các kỳ thi lớn và là miễn phí.
Năm nay y cũng đi khai giảng và cũng có cảm giác như ngày xưa ùa về, tuy nhiên khai giảng cũng diệu vợi hơn dù rằng so với 2, 3 năm trước đã được giản tiện đi nhiều.

Văn nghệ trước giờ khai giảng


Tặng hoa


...và đánh trống