Người theo dõi

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019

Chào 50

Nhanh thật, vậy là y đã cán mốc 50 rồi, xưa ở làng Chiềng tuổi này là đã nên ông nên bà, việc cấy hái cày bừa đã chuyển dần cho con cháu. Tuổi này là trông cháu, đi ăn cỗ và làm các việc nhẹ nhàng bởi sức đã yếu do lao động chân tay bán mặt cho dất, bán lưng cho giời.  Các cụ đã đúc kết cấm có sai: "ngũ thập tri thiên mệnh" tức đã biết được mệnh trời.
Y vào nơi biên tái cũng đã trên một năm rồi, biết thêm nhiều thứ, cuộc đời thấy có ý nghĩa hơn.

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2019

Kỷ niệm một năm

Ngày này năm ngoái y được bổ làm tri huyện Lộc Bình, thời gian thấm thoắt thoi đưa, y đã gắn bó với mảnh đất có nhiều duyên nợ này. Công việc đã quen dần và thích nghi nhưng không biết có phải không nhiều bạn bè nói rằng từ lúc vào đây y già nhanh hơn, he he. Già đương nhiên rồi nhưng già nhanh thì cũng cần phanh lại chứ nhỉ.
Một năm với nhiều buồn vui, nhiều trải nghiệm và kinh nghiệm về công việc, về nhân tình thế thái. Một năm với công việc bộn bề và sôi động làm cho y chín chắn hơn, không có thời gian nhiều cho vui chơi, cho gia đình và cho đọc sách và cả những phiền muộn, suy nghĩ về những đố kỵ, nhỏ nhen của người đời, cái vặt vãnh thường nhật, nhưng một năm y cũng về quê thăm mẹ được nhiều hơn, làm được nhiều việc tốt hữu ích cho đời, vậy là y cũng lấy thế làm vui lắm lắm.
Có thể nói năm qua là một năm thành công và hy vọng những điều tốt đẹp đang đón chờ y ở phía trước.





Thứ Ba, 1 tháng 10, 2019

Chào tháng 10

Hết tháng nay là tròn một năm y ra nhậm trấn biên tái
Để đây máy cái ảnh event đầu tháng 10 ại Lạng Sơn




Thứ Hai, 9 tháng 9, 2019

Khai trường

Ngày còn bé y rất háo hức mỗi dịp khai trường dù may lắm mới có "sách mới, áo hoa" như lời bài hát. Sách thì đương nhiên cũ có thể của các chị để lại, vở thì chỉ dăm cuốn giấy đen sì, cặp sách cũ sờn, ngoài ra là bút máy Trường Sơn hoặc Hồng Hà cũng là sang chảnh lắm. Chấm hết
Từ cuối tháng Tám đã y hẹn đến trường để lao động, dỡ rào tre, quét dọn dãy cỏ và có khi lê thê cả nửa tháng là chỉ lên rừng hái cỏ tranh, lấy tre nứa, cây que để làm lớp học tranh tre nứa lá. Đến tận sau khai giảng mới chính thức học, hồi đó cũng thường khai giảng vào ngày 5/9. Chỉ học buổi sáng, không hề có học thêm và nếu có thì chỉ vài buổi trước các kỳ thi lớn và là miễn phí.
Năm nay y cũng đi khai giảng và cũng có cảm giác như ngày xưa ùa về, tuy nhiên khai giảng cũng diệu vợi hơn dù rằng so với 2, 3 năm trước đã được giản tiện đi nhiều.

Văn nghệ trước giờ khai giảng


Tặng hoa


...và đánh trống



Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2019

Giỗ Tổ họ Nguyễn

Tổ họ Nguyễn là cụ Nguyễn Văn Cử, y gọi bằng cụ, bố y gọi bằng ông. Cụ Cử sinh ra ông Dĩnh, ông Sự (gọi theo tên con vậy chứ y cũng không nhớ tên là gì, hình như ông Tít thì phải. Không rõ Cụ Cử sinh ngày nào và trước nữa mồ mả ở đâu, chỉ biết đằng mạn Nam Định lên thôi. Cụ Cử mất nhằm ngày 2 tháng 8 âm lịch, cũng chẳng rõ là từ năm nào nữa, hằng năm con cháu cứ nhằm ngày đó mà làm giỗ.
Mấy năm gần đây y vẫn cố gắng thu xếp về giỗ cụ tuy cũng có năm y không về được do đường xá xa xôi và gánh nặng nỗi lo bát cơm manh áo.
Năm nay anh em nhà y đóng cái bàn thờ mới và tụ họp đông đủ giai đinh thành tâm kính lễ Cụ Tổ họ Nguyễn

Bàn thờ gia tiên mới đóng

Nếp nhà sàn gần bằng tuổi y


Các hiện vật ngày xưa: Máy khâu Singer bác Khúc tặng mẹ



Chiếc lóong đập lúa



Cánh quạt của chiếc quạt hòm để quạt thóc lép



Thứ Tư, 14 tháng 8, 2019

Về làng Chiềng

Làng là nơi ta sinh ra và lớn lên, mọi kỷ niệm và hình thành nhân cách đều từ làng. Về làng rất thích từ không khí, con người, phong cảnh đến ký ức tuổi thơ cho dù có dữ dội hay yên bình. Có việc gì nguy cấp như giặc cướp, cháy nhà, thiên tai hay chỉ là con thú dữ, một cơn ác mộng thoảng qua người ta đều la làng:
- Ối làng nước ơi!
Làng quan trọng lắm, "Một miếng giữa làng bằng một sàng xó bếp" cơ mà.
Bỏ làng ra đi là khi đã cơ cực lắm và thường là ôm hận hiếm khi quay lại. Đến như con trai lão Hạc cũng nguyền "con đi chuyến này bao giờ có bạc trăm con mới về".
Vì miếng cơm manh áo và muốn thoát khỏi cảnh con trâu đi trước cái cày theo sau và thằng người đi sau cùng y cũng âm thầm rời làng vào một đêm mưa gió, thấm thoắt nay cũng đã trên 30 năm. Đầu chưa bạc nhưng tóc cứ thưa dần theo năm tháng.
Khi bát cơm manh áo không còn là nỗi lo đeo đẳng hằng ngày thì y cũng đã 50. Bạc trăm thì y cũng có nhưng liệu y có nên về làng sinh sống?
Làng là nơi sinh ra, lớn lên ra đi và cũng là nơi trở về khi rỗi rãi hay khi cần sự trú ẩn yên tĩnh trước dông bão cuộc đời. Làng cũng là nơi ta về khi thất thế sa cơ, lỡ bước hay khi vinh quy bái tổ. Làng cũng là nơi nhiều người chọn làm nơi trở về an nghỉ cuối cùng kể cả thường dân lẫn quan lại quyền cao chức trọng hay đã làm Vua cũng thế thôi. Mấy vị Vua và tương tự Vua gần đây cũng vậy.
Làng Chiềng với những ký ức vụn, gợi nhớ thời trẻ trâu của y

Nếp nhà sàn gần 50 năm



Dưới bãi đã cải tạo khác xưa




Quây quần buổi tối




Miếu thổ công cạnh cây mít sau nhà



Thăm danh thắng Phượng Hoàng



Thứ Tư, 10 tháng 7, 2019

Giỗ ông nội

Hôm nay 8/6 lịch ta, y còn nhớ vào tầm 3 h chiều cách đây 39 năm, lúc y còn học cấp 1 vẫn còn chưa phải đi chăn trâu đang chơi lang thang quanh xóm thì nghe 3 tiếng súng trường nổ chậm rãi, chát chúa và với phong tục làng Chiềng thì y hiểu rằng ông nội của y đã giã từ trần thế. Năm ấy ông đã 80 tuổi được coi là rất già ở làng, ông ốm vài tuần trước đó, có lúc đã lạnh lên đầu gối rồi lại ấm, con cháu túc trực xung quanh, ông mặc áo dài đen, miệng thở ngáp cá, bác Truyền thỉnh thoảng lại nhắc con cháu đã đông đủ ông yên tâm ra đi cho mát mẻ. Ông nội y tên là Nguyễn Văn Dĩnh, xưa làm lý trưởng nên làng gọi là ông Lý Dĩnh. Sau này và hiện nay 2 cháu nội của ông cũng đã và đang giữ chức ấy: trưởng thôn làng Chiềng
Vậy mà đã 39 năm, đứa trẻ hôm nào là y nay đã thành ông lão 50
Thời gian không có chờ đợi ai cứ lừ lừ, lẳng lặng mà trôi
Lúc sự nghiệp nở rộ, chín chắn thì y cũng bắt đầu già, tuổi già đến nhanh như chó đuổi sau lưng
Ngày nào đầu bù tóc rối, nay tóc rụng trắng đầu, ăn 1 bát cơm đã thấy no, đi quãng đường chưa xa đã mỏi. Ơn giời trí tuệ còn làm việc tốt
Giỗ ông nội năm nay, đường xa gánh nặng việc nước nơi biên thùy y không về được, coi đây như nén nhang cháu nhớ tới ông nội kính mến.

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2019

Viết gì đây nhỉ

Vậy là y đã ra nơi biên tái 8 tháng, chả mấy mà lại chẵn năm tròn. Việc mới cũng rèn rũa con người nó phait thích nghi hơn nhưng thời gian cũng bận rộn nhiều hơn. Thú vui tao nhã và quý tộc cũng không còn được nhiều thời gian như trước, thời gian cho vợ con cũng giảm, nhiều thói quen, sở thích cá nhân cũng hạn chế và việc viết blog gần như không thể. Mạng xã hội có đảo qua nhưng chả mấy khi  y like, share cái gì, post cũng rất hiếm hoi
Biết viết gì khi nhịp song nhanh và gấp, ngẩng mặt lên đã hết ngày chưa làm được gì đã hết tuần và mấy nữa là hết năm?
Thôi thì viết vài suy nghĩ nhân buổi tối nằm tại nhà khách huyện.