Người theo dõi

Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

ĐÔNG DU KÝ

Trước khi những cơn bão đến dập dồn và cũng là tự thưởng cho nhưng ngày tháng vất vả mưu sinh, y quyết "Đông du ký" một chuyến. Lời hứa với cậu con trai khi được học sinh giỏi cũng được thực hiện, 2 cha con lên đường với hành trang bầu đoàn rất gọn nhẹ. Đường số 4 lịch sử cũng không khá hơn nhiều so với hồi chiến dịch Biên giới Thu Đông 1950 là bao cho dù sau đó cả hai thập kỷ mới có thằng gọi là y đang ngồi viết entry này. Hết địa phận LS thì đường đẹp hơn nhiều, có nền đường, lòng lề đường sơn kẻ luồn hút sâu qua những cánh rừng bạt ngàn xanh ngắt, thi thoảng lại chợt nhô ra bờ biển có cảm giác như bên nước ngoài vậy.
Tiên Yên, Mũi Chùa... điểm đến cho những ai sành ăn hải sản mà lại tốn không nhiều tiền trên các bè rung rinh, lồng lộng gió trời; hải sản tươi ngon vừa mang từ biển lên, thái độ phục vụ chân chất, xởi lởi, nhã nhặn khác hẳn những cái máy chém ở TP Hạ Long khi bọn y phải trả trên 200k cho 03 chai bia Hà Nội và 5 gói lạc rang nhỏ xíu.
Bãi Cháy vẫn vậy, chưa đổi khác gì so với năm ngoái y đến, Bản sao của y rất hào hứng khi ra biển, trong khi mọi người còn lưỡng lự thì cu cậu đã ào xuống biển tắm làm y cũng phải vội vã xuống theo. 30 năm trước cũng chừng ấy tuổi, y xuống biển nhưng mà là đi trại hè chứ không có bố mẹ đi cùng. Cả huyện năm ấy có 3 đứa được đi thì có 2 đứa con gái do cô giáo Phương dẫn đi, nay không biết cô ấy về hưu chưa. Cứ cho là lúc ấy cô khoảng 25 tuổi thì chắc nay cô đã nghỉ rồi chẳng biết có nhớ 3 đứa học trò ấy không. Nhanh thật, thời gian cũng đã in dấu trên khuôn mặt nhàu nhĩ, mái tóc đếm được sợi rụng từng ngày của y....
Chán ở Bãi Cháy, y dông thẳng ra Trà Cổ và điều thú vị là chụp ảnh ở mũi đầu bờ biển, còn một cái mũi ở Cà Mau y chưa được đến, nhất định phải đến để góp vào bộ sưu tập bản đồ du lịch của y trước khi nhận sổ hưu. Chắc chắn thế!
Nhớ hồi đi Nha Trang, khi về y ngồi máy bay ghế số 18 và có kể cho tay láng giềng nghe, hắn bèn đánh con đề còm không dè trúng thật. Biết lần này du hý hắn lại sang hỏi xem đi xe số mấy nhưng tối đó hắn bị trật, mấy hôm sau vẫn còn theo, chẳng biết có trúng không hay lại trớ trêu như bài văn tả cảnh chăn nuôi của mấy đứa học trò:
"Bà em nuôi một con đề
Hôm qua vừa bỏ lại về, mới gay"
He he he...

Ngày đầu ra Bãi Cháy, mây vần vũ (Chụp từ tầng 11 HaLong Pearl Hotel)


Móng Cái đây rồi, Móng Đực ở đâu???



Mũi Sa Vĩ, Trà Cổ nơi địa đầu Tổ quốc 




"Đứng trước biển"



Vành đai biên giới



Sau lưng anh là biển cả...!!!




Nước non Trà Cổ



Mỗi chuyến dù bay thế này trong 5 phút giá 700k



Thứ Năm, 4 tháng 7, 2013

Một lần được gặp Đại tướng - giáo sư sử học Võ Nguyên Giáp

Vinh dự của y khi được đưa vị Đại tướng huyền thoại lừng danh thế giới đi thăm Bảo tàng khởi nghĩa Bắc Sơn  ngày 27/9/1995. Người áo trắng đi sát Đại tướng là sỹ quan cận vệ, 2 người còn lại là 2 lãnh đạo cao nhất của tỉnh. Người còn lại dĩ nhiên là y rồi

 Thuở bé lúc học cấp 3, y cũng khoái môn Sử, gọi là khoái thôi vì cũng hay đọc sách của cha y để lại chứ không mê. Lại càng chẳng nghĩ mình lại học sử và dạy Sử bởi khi hướng nghiệp thì y lại thi vào một trường Cao đẳng mà vừa mới đây mới được nâng lên thành Đại học (duy nhất). Vỡ mộng thủ đô y thi vào Sư phạm và cũng không được vào khoa sử mà giáo vụ phân vào khoa Địa lý vì điểm Địa đầu vào của y cao chót vót, trong khi môn sử chỉ có 5 điểm (Lúc đó thi đại học được 5 điểm cũng coi là cao rồi) thế nhưng y lại chuyển vào khoa Sử bởi một lý do dài lê thê mà y đã có lần giãi bày trong khi lại vương vấn môn Văn vì y nghe đó là môn chính, sang trọng.
Thế rồi y vào học và ra trường làm sử
Rồi trong đời y cũng may mắn được diện kiến vị tướng huyền thoại của Việt Nam và từng là giáo sư sử học trường Bưởi danh tiếng.
Đó là vào ngày 27 tháng 9 năm 1995, kỷ niệm 45 năm ngày khởi nghĩa Bắc Sơn, cuộc khởi nghĩa vũ trang đầu tiên do Đảng ta lãnh đạo. Vị Đại tướng đã lên dự Lễ kỷ niệm và đi thăm nhà Bảo tàng khởi nghĩa Bắc Sơn và y vinh dự được đón Đại tướng thăm quan Bảo tàng. Khi ấy Đại tướng còn khỏe, giọng vẫn sang sảng, bước đi nhanh nhẹn, thần sắc tinh anh và bắt tay còn khá chặt. Đại tướng cười hiền hậu và thi thoảng hỏi lại người nói chuyện rất gần gũi thân thiết nhưng vẫn toát ra vẻ gì đó khó tả ở một con người nổi tiếng văn võ song toàn. Sau đó đến nay gần 20 năm y chỉ còn gặp Đại tướng Võ Nguyên Giáp trên ti vi mặc dù các chính khách cao cấp khác y vẫn thường xuyên được gặp. Phải nói rằng được gặp Đại tướng là một may mắn với y và y ngưỡng mộ vị giáo sư sử học - vị tướng tài ba ấy.