Vinh dự của y khi được đưa vị Đại tướng huyền thoại lừng danh thế giới đi thăm Bảo tàng khởi nghĩa Bắc Sơn ngày 27/9/1995. Người áo trắng đi sát Đại tướng là sỹ quan
cận vệ, 2 người còn lại là 2 lãnh đạo cao nhất của tỉnh. Người còn lại dĩ nhiên là y rồi
Thuở bé lúc học cấp 3, y cũng khoái môn Sử, gọi là khoái thôi vì cũng hay
đọc sách của cha y để lại chứ không mê. Lại càng chẳng nghĩ mình lại
học sử và dạy Sử bởi khi hướng nghiệp thì y lại thi vào một trường Cao
đẳng mà vừa mới đây mới được nâng lên thành Đại học (duy nhất). Vỡ mộng
thủ đô y thi vào Sư phạm và cũng không được vào khoa sử mà giáo vụ phân
vào khoa Địa lý vì điểm Địa đầu vào của y cao chót vót, trong khi môn sử
chỉ có 5 điểm (Lúc đó thi đại học được 5 điểm cũng coi là cao rồi) thế
nhưng y lại chuyển vào khoa Sử bởi một lý do dài lê thê mà y đã có lần
giãi bày trong khi lại vương vấn môn Văn vì y nghe đó là môn chính, sang
trọng.
Thế rồi y vào học và ra trường làm sử
Rồi trong đời y cũng may mắn được diện kiến vị tướng huyền thoại của Việt Nam và từng là giáo sư sử học trường Bưởi danh tiếng.
Đó là vào ngày 27 tháng 9 năm 1995, kỷ niệm 45 năm ngày khởi nghĩa Bắc
Sơn, cuộc khởi nghĩa vũ trang đầu tiên do Đảng ta lãnh đạo. Vị Đại tướng đã lên
dự Lễ kỷ niệm và đi thăm nhà Bảo tàng khởi nghĩa Bắc Sơn và y vinh dự
được đón Đại tướng thăm quan Bảo tàng. Khi ấy Đại tướng còn khỏe, giọng
vẫn sang sảng, bước đi nhanh nhẹn, thần sắc tinh anh và bắt tay còn khá
chặt. Đại tướng cười hiền hậu và thi thoảng hỏi lại người nói chuyện rất
gần gũi thân thiết nhưng vẫn toát ra vẻ gì đó khó tả ở một con người
nổi tiếng văn võ song toàn. Sau đó đến nay gần 20 năm y chỉ còn gặp Đại
tướng Võ Nguyên Giáp trên ti vi mặc dù các chính khách cao cấp khác y vẫn thường xuyên
được gặp. Phải nói rằng được gặp Đại tướng là một may mắn với y và y ngưỡng mộ vị giáo sư sử học - vị tướng tài ba ấy.