Làng là nơi ta sinh ra và lớn lên, mọi kỷ niệm và hình thành nhân cách đều từ làng. Về làng rất thích từ không khí, con người, phong cảnh đến ký ức tuổi thơ cho dù có dữ dội hay yên bình. Có việc gì nguy cấp như giặc cướp, cháy nhà, thiên tai hay chỉ là con thú dữ, một cơn ác mộng thoảng qua người ta đều la làng:
- Ối làng nước ơi!
Làng quan trọng lắm, "Một miếng giữa làng bằng một sàng xó bếp" cơ mà.
Bỏ làng ra đi là khi đã cơ cực lắm và thường là ôm hận hiếm khi quay lại. Đến như con trai lão Hạc cũng nguyền "con đi chuyến này bao giờ có bạc trăm con mới về".
Vì miếng cơm manh áo và muốn thoát khỏi cảnh con trâu đi trước cái cày theo sau và thằng người đi sau cùng y cũng âm thầm rời làng vào một đêm mưa gió, thấm thoắt nay cũng đã trên 30 năm. Đầu chưa bạc nhưng tóc cứ thưa dần theo năm tháng.
Khi bát cơm manh áo không còn là nỗi lo đeo đẳng hằng ngày thì y cũng đã 50. Bạc trăm thì y cũng có nhưng liệu y có nên về làng sinh sống?
Làng là nơi sinh ra, lớn lên ra đi và cũng là nơi trở về khi rỗi rãi hay khi cần sự trú ẩn yên tĩnh trước dông bão cuộc đời. Làng cũng là nơi ta về khi thất thế sa cơ, lỡ bước hay khi vinh quy bái tổ. Làng cũng là nơi nhiều người chọn làm nơi trở về an nghỉ cuối cùng kể cả thường dân lẫn quan lại quyền cao chức trọng hay đã làm Vua cũng thế thôi. Mấy vị Vua và tương tự Vua gần đây cũng vậy.
Làng Chiềng với những ký ức vụn, gợi nhớ thời trẻ trâu của y
Nếp nhà sàn gần 50 năm
Dưới bãi đã cải tạo khác xưa
Quây quần buổi tối
Miếu thổ công cạnh cây mít sau nhà
Thăm danh thắng Phượng Hoàng
Đi để trở về, nhờ vậy mà mới có Blog Anh giáo Làng Chiềng có những bài viết hay về Làng Chiềng, nếu còn ở lại nhà thì bây giờ sẽ có anh nông dân không biết blog là cái gì, hihi
Trả lờiXóaĐúng thế em ạ, đi là để mở mang và để trở về. Làng Chiềng là cái nôi nâng bước ta đi ra với đời
Xóanơi đây rất đẹp
Trả lờiXóa