Người theo dõi

Thứ Hai, 24 tháng 7, 2017

Làng con rùa

Nhiều lần y kể về làng Chiềng thân thương của y hình con rùa. Ấy là do dân làng hình dung thế và quan sát trên đỉnh núi đường Bãi Chuối hay Thùng Tý thôi chứ gần đây y mới mục sở thị từ trên tầu bay khi bay đi Trung Quốc qua làng. Tiếc là y không chụp ảnh lại; thì đây y mới xem bản đồ vệ tinh thì không khác gì trên tầu bay hay trên đỉnh Thùng Tý vậy.

Ảnh chụp con Rùa làng Chiềng (Phải chăng vì thế mà làng chậm phát triển???)



Đường ra khỏi làng con Rùa







Thứ Bảy, 1 tháng 7, 2017

Quyền trẻ em

Có mấy ai trong chúng ta đã thấu hiểu hết quyền trẻ em chính đáng và khát khao những gì mà trẻ em được hưởng dù rằng mỗi chúng ta không ai sinh ra đã tự là người lớn. Chúng cũng có quyền riêng tư, quyền suy nghĩ độc lập và quyền cá nhân như người lớn, có điều là chúng ta chẳng chịu để ý, quan tâm hoặc đôi khi tặc lưỡi: trẻ con ấy mà...bi kịch lại có khi từ đó mà ra!
Một hôm thấy cu Tơn đưa cho bố tờ giấy bảo bố thử ký vào chỗ này (Hóa ra cũng biết giá trị, quyền lực ghê gớm của chữ ký rồi đó). Bố hỏi để làm gì, con chỉ cười không nói, bảo cứ ký đi để con xem, bố cũng ký và quên đi. Cho đến một hôm bố vào phòng riêng của con nghỉ trưa khi con đi vắng thì thấy chữ ký bố ở đây. (Hóa ra bố mẹ cũng được hưởng quy chế tối huệ quốc, he he)
Thôi thì để đây và...không nói gì


Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017

Vu vơ

Tháng 6 sắp qua, chả mấy chốc lại tháng 7. Thời gian trôi sao mà nhanh chẳng thế mà mình nhanh già. Thời gian không còn thấy lâu và đủng đỉnh như hồi còn trẻ. Rồi ngoảnh đi ngoảnh lại lại "vài mươi bữa nữa tết rồi hết năm" như chơi.
Con cái cũng lớn, gánh nặng cơm áo không còn ám ảnh nữa, chỉ mong luôn có sức khỏe và gặp những điều may mắn trong đời. May mắn đôi khi chỉ là sự bình yên, chỉ là đi qua một con đường an toàn và kịp ghé vào hiên nhà khi cơn mưa vừa sầm sập đến chứ chẳng mong gì trúng Vietlott hay thăng quan tiến chức như diều. Cổ nhân dạy biết đủ là đủ còn gì?!


 Vuon nha


Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2017

Tháng 6 giời về

Mới tháng 6, âm lịch moiws giữa tháng 5 mà trời đã nóng đến trên 40 độ. Năm nay có hai tháng 6, thởi tiết thất thường, các cụ bảo giời về hay có điềm gì đây. Ai đời tháng 5, tháng sáu mà buổi sáng có khi phải mặc áo khoác, lại có ngày như hôm qua trời nóng trên 40 độ hầm hập, đường xã vắng hoe vì nóng, người ra phố ngồi trên xe máy mà như ốp lếp 2 quả trứng cút.
Xưa các cụ bảo "lấy vợ mùa hè, bò què tháng 6 nhưng sáng nay vẫn thấy thiên hạ bắc rạp trưng hoa song hỷ như thường

Mới sáng lên sân thượng đã thấy nắng chói chang




 Tháng 6 u lên chơi với giáo làng Chiềng, ngồi đọc báo giữa nhà trong nắng chiều oi ả


Mũi Chùa, Tiên Yên quán cây Phượng rực cháy đã bị dân Lạng Sơn đánh chiếm 100%




Ngoài trời đang trên 40 độ




1/6 chen chúc trong cái nóng ngột ngạt



Thứ Ba, 23 tháng 5, 2017

Bâng khuâng tháng 5

Tháng 5 về có gì đó cứ bâng khuâng, chẳng phải giao mùa, cũng chẳng phải se lạnh mà cồn cào nỗi nhớ. Vậy đã 30 năm ngày ra trường, ngày ấy y đúng bằng tuổi thằng lớn của y bây giờ. 30 năm cha của Y đã vắng bóng trên cõi đời này
Y cũng đã gần chạm ngũ tuần, cái tuổi biết được mệnh trời, cái tuổi sức khỏe đã đổ đèo phía bên kia, thành ra ai cũng ra sức phanh nó lại, luyện tập thể dục bắt đầu được chú ý
Tháng 5 bâng khuâng, hay có giao thời về công việc, sự nghiệp, hay có nhiều cung bậc tình cảm lắm lúc căng như dây đàn
Lo gì cơ chứ, tự an ủi vậy và buông bỏ cho lòng thanh thản nhưng khi quên đi điều đó lại vẫn thấy lo, he he
Đức Đạt - Lai Lạt Ma từng nói, đại ý: Việc có thể giải quyết được chẳng có gì phải lo, việc không thể giải quyết được có lo lắng cũng chả ích gì, vậy thì việc gì mà phải lo?
Chả có gì lo
Giáo làng Chiềng vẫn là anh giáo làng Chiềng ung dung, tự tại đón chào mùa hè vừa tới.


Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2017

Làng Chiềng trong ký ức anh giáo làng

Làng Chiềng mãi vẫn là làng con rùa đủ nghĩa nhất
Khi xưa đường vào làng là đường đất nhưng dù sao nó cũng vừa cho xe tải vào được, cỏ mọc xanh rì, chỉ một lối mòn bé tí ngoằn ngoèo ở giữa, phân trâu đầy lối đi.
Nhà nào cũng nhà sàn, khá giả thì nhà to và gỗ nghiến còn không thì gỗ tạp lợp rơm, cỏ tranh, duy chỉ có nhà ông bác y là lợp ngói Sông Cầu. Điển hình của nhà khá giả nông thôn bắc bộ "Nhà ngói, cây mít, vườn cau, ao cá" Bọn trẻ như y và cả người lớn chỉ biết thèm. Làng có 2 ngôi nhà gạch là nhà ông Chương Mí, cán bộ và nhà ông Phê nguyên là Chủ tịch Ủy ban hành chính xã.
Nhà y cũng nhà sàn nghiến lấy cột từ Vũ Lễ về nhưng trong nhà chả có gì, những cái mnà thô xô màu cháo lòng, vỏ chăn bông màu cháo lòng, quần áo cũng cháo lòng...Các đồ dùng trong nhà chủ yếu tự chế bằng các nguyên liệu sẵn có như gáo múc nước tre, giuộc múc tương bằng tre, muôi múc mỡ, muối bằng sọ hạt lai hay hạt gì đó rất to, xuyên qua thanh tre nhỏ. Gối đầu bằng gốc tre, guốc đi bằng tre, dây chuối khô, mõ trâu lốc cốc bằng cây mai khô. Trong bếp thì ống thổi, gắp lửa (cắp) bằng tre, quạt nan hoặc phổ biến quạt mo cau, bồ thóc bằng nứa, cót thóc bằng tre, nón lá hoặc mũ cọ. Đồ nhựa, kim loại hay thủy tinh rất hiếm.
Công việc hàng ngày của cư dân trong xóm lúc nông nhà chỉ là chăn trâu, lấy củi và kiếm canh cho 2 bữa hàng ngày (người làng chiềng rau hay thức ăn chỉ gọi là canh. Kiếm canh là đi săn bắt, làm cạm, bẫy, thả ông slươn, bắt ếch, xúc cá, đơm đó...Tuy vậy làng chưa biết ăn nhái, chẫu chuộc, bọ xít, rắn cũng ít ăn chỉ ăn tôm cá, ếch, lươn
Người làng Chiềng nay đã khác nhiều vì dân ngụ cư chiếm đến phân nữa, người gốc đi tha hương cầu thực vãn cả, nữa là cuộc sống cũng có nhiều thay đổi rồi
Tháng tư âm y lại về làng Chiềng với ký ức buồn tròn 30 năm trước khi y mồ côi cha

Thứ Ba, 2 tháng 5, 2017

Người làng Chiềng tha hương

Người làng Chiềng xa xưa vốn cũng chẳng phải bản địa mà là dân tứ phương tụ về, cũng chẳng phải dân khai hoang đi theo tiếng gọi của Đảng và Nhà nước vì lúc ấy đất làng Chiềng đã khai khẩn hết rồi, tứ bề là núi lấy đâu mà khai với chả hoang.
Vốn dân tha phương nên người làng Chiềng cũng chả an phận ở yên, bản đồ người làng Chiềng nếu có vẽ thì cũng loang lổ đất nước này. Tạm kể chị Nụ vào mạn Bạc Liêu, anh em nhà y thì lên mạn ngược Lạng Sơn rừng thiêng nước độc, anh em nhà ông Thảo cánh họ Trần lên tận Sơn La mà hồi bé y nghe đâu dân tình đồn "nước Sơn La, ma Vạn Bú" là kinh lắm.
Ngày đất nước hoan ca mừng chiến thắng anh em nhà Tuấn Vương đã lập nghiệp tận Gia Lai - Kon Tum (Nay tách ra 2 tỉnh Gia Lai và Kon Tum). Thằng lóe dai cuối làng thì vào Gia Lai từ đận y còn mới ra tỉnh học đại học nay nghe đâu cũng làm sếp sòng gì đó ở 1 công ty môi trường. Ông Đồng Phán thì đi Nga rồi về Bắc Kạn mãi rồi mới về phố thị Đình Cả. Anh em nhà Cường Hào nhà ông Tép thì vào Đắk Lak và Đak Nông vui thú tiêu cà, chú Hào nghe đâu cũng đã đeo lon Đại úy. Đấy, làng Chiềng văn võ đủ cả nhé, he he. Anh con bác ruột y còn đeo hàm trung tá cơ, oách phết! Vợ chồng ông Súy - Xoan còn kéo nhau vào tận Bình Dương và ở hẳn đó nay không về, cũng chả biết có còn nhớ làng Chiềng hay không. Cánh Lưu Ma Vương thì đi tít vào Tây Nguyên mà y cũng chả biết đích xác ở nơi nào. Chưa kể cái đám đi kiếm ăn gần làng vài chục, vài trăm km và bọn đi thời vụ...Chưa kể có người bỏ làng đi lấy chồng ngoại quốc vài chục năm mới thấy về, đúng là phận người mối người có một chả giống ai
Ngày nghỉ lễ 30/4, 1/5 năm nay y chộp được vài cái ảnh của bọn làng Chiềng nơi địa đầu tổ quốc, Tân Thanh và Mẫu Sơn, xứ Lạng.

Tân Thanh tự




Mẫu Sơn




Tiễn các bác về lại làng Chiềng thân yêu



Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

Xóm Đầu Cầu năm xưa và vĩ thanh

Hồi Yahoo 360 độ còn thịnh hành y đã viết "Câu chuyện bên bờ con sông chảy ngược", tưởng rằng không thể thật hơn về một thời gian khó, bi ai. Sau này Yahoo 360 đóng cửa, y hì hụi sao chép từng bài sang blogspot. Giờ blogspot chưa đóng cửa nhưng đã vắng hoe do bị facebook đè bẹp. Mới đây hàng xóm cũ và cũng có thể là một nhân vật nào đó trong chuyện đã up lên facebook hồi tưởng lại. Có lẽ phải viết thêm về những con người yêu thương xóm nhỏ thời đó cho thêm phần lâm ly thống thiết.
Chỗ bị giải tỏa 15 năm trong chuyện nay đã ngót 20 năm và đã hình thành siêu thị và Trung tâm thương mại lớn của Lạng Sơn, cây cầu sắt rung bần bật hằng đêm nay đã đi vào dĩ vãng, vài năm nữa sẽ là cây cầu mới và ai không ở xóm Đầu cầu chắc chẳng thể tưởng tượng ra và những mảnh đời trong câu chuyện vẫn cứ được kể dài dài...những dòng comment cười nghiêng ngả pha lẫn chua chát...kéo dài vang vọng cho đến hết cả tháng tư. Ai có fb thì vào mà cười cho thêm phần đau khổ nhé.

http://anhgiaolangchieng.blogspot.com/2012/12/cau-chuyen-ben-bo-con-song-chay-nguoc.html




Và đây là vị trí xóm nghèo Đầu Cầu năm xưa, không còn bỏ hoang cho chó ỉa, cỏ mọc nữa